Hoàng Đức Doanh - Chuyện về người con gái yêu nước - Tiến Bộ

Breaking

Home Top Ad

Post Top Ad

Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

Hoàng Đức Doanh - Chuyện về người con gái yêu nước


Chùm lục bát 5. Hoàng Đức Doanh


Chuyện về người con gái yêu nước
(Chào mừng ngày chị mãn hạn tù)

Tên cô là Phạm Thanh Nghiên*
Cô ngồi ngay tại trong hiên nhà mình.
Trên treo khẩu hiệu biểu tình
Phải đối Hiệp ước chương trình biển xa.
Có ông Thủ tướng nhà ta*
Công hàm ký nhận Hoàng xa thuộc Tầu.
Bấy giờ Nam, Bắc đánh nhau
Miền Nam chiến giữ quân Tầu lăm le*
Quân Tầu, miền Bắc một phe
Cho nên có chuyện kéo bè bênh nhau.
Thanh Nghiên cảm nhục nối đâu
Phải đối cái chuyện trước, sau đổi lòng.
Công hàm đã ký rồi, xong
Nay thì biết dại lòng vòng quanh co.
Thanh Nghiên nói rõ nguyên do
Biểu tình phản đối làm cho rõ ràng.
Công dân biện lý vững vàng
Dân thân giữ trọn vinh quang nước nhà!



Thăm bạn tù
(tặng các bạn S/V bị bắt những lần biểu tình)

Hôm qua bạn ở bên tôi
Hôm nay bạn đã ở nơi lao tù!(?)
Nhốt trong ngục thất âm u
Một ngày bằng những thiên thu bên ngoài*
Hỏi thăm trong ấy những ai?
Hoàng sa đòi lại công khai tới cùng!
Bạn và bao bạn nói chung
Yêu cầu làm rõ ở vùng Hoàng sa?
Yêu cầu chính phủ nước ta
Công khai sự thật, đưa ra lý tình!
Dân ngờ có sự bất minh
Gây nên làn sóng bất bình sinh viên.
Các bạn đang tuổi thanh niên
Giữ quyền dân chủ đầu tiên của mình.
Đang trong ngục thất u minh
Bạn càng thấu hiểu sự tình quốc gia.
Mấy lần đe nẹt vừa qua
Các bạn chắc đã nhận ra kẻ thù!(?)



Quốc nạn

Vận hạn ai dám dửng dưng?
Như là nạn đói đã từng xảy ra!
Nạn vào gõ cửa từng nhà
Khuyên con, dạy cháu cố qua nạn này!
Quốc nạn ma tuý hiện nay
Ai thua, ai được từng ngày lộ ra?
Báo, đài không có nói ngoa
Trùm này, vua nọ đều là ông to.
Có ai dám chắc không lo?
Nhà mình nó tránh, mang cho nhà người.
Tệ nạn tham nhũng khắp nơi
Nó tàn, nó phái tơi bời quốc gia.
Nó đang động đến từng nhà
Công này, việc nọ liệu mà tính nhanh.
Việc gì cũng phải đua tranh
Không lo đút lót, liệu giành được sao?
Dù rằng công việc thế nào
Đã là quốc nạn, nó vào khắp nơi!
Bao nhiêu của cải trên đời
Rót vào tham nhũng, cái thời nhiễu nhương.
Quyền, tiền làm loạn kỷ cương
Dân nghèo như thể hết phương thoát nghèo!



Cách mạng

Làm dân nay biết đi đâu?
Mà xem bao chuyện bể dâu* mất còn.
Ngọt như là ngậm bồ hòn
Đắng như nhai kẹo vẫn còn cãi nhau?
Tính ra bao nỗi thương đau
Công cuộc cách mạng vàng, thau đổi chiều?
Xưa nghèo thì sướng bao nhiêu
Được làm cốt cán, nghe điều êm tai.
Nay thì lại trở thành sai?
Kinh tế rộng mở, tại ai nên nghèo!
Con đường thẳng tỏ ta theo
Mà sao lại cứ ngoằn ngèo bước đi?
Bấc đâu có lặng như chì?
Đất, vàng là một còn gì quý hơn?
Cho vàng mà chẳng chịu ơn*!
Thu về Dự án, nguồn cơn làm giầu!
Đúng là biển đổi nương dâu
Bãi dâu thành sóng bác đầu là đây!
Con đường cách mạng giỏi xoay
Nhanh như chong chóng biết quay đằng nào?



Vĩnh biệt

Nghe tin ông bạn láng giềng
Chào Lê, bỏ Mác cũng kiềng cả Mao.
Không theo học thuyết ông nào
Đông Âu sụp đổ làm sao duy trì?
Biệt phân giai cấp làm chi
Cộng hoà, dân chủ đến khi công bằng.
Làm cho dân chúng biết rằng:
Cái quyền Dân được nói năng thông thường.
Bầu ra Quốc hội chủ trương
Nhân quyền, Nghị viện môi trường cộng sanh
Tự do Ngôn luận đua tranh
Pháp luật chặt chẽ để giành điều hay
Thời co đang ở tầm tay
Thôi chào ba Cụ, tới ngày biệt ly!



Tệ xin cho

Vẫn còn cơ chế xin, cho
Thì còn tham nhũng tự do hoành hành.
Bao giờ pháp trị hình thành
Nhân dân bầu chọn chức danh rõ ràng
Cử tri đầu phiếu nhịp nhàng
Phiếu ai, người nấy theo hàng cùng nhau.
Điều gì là trước, là sau
Hiến định là thứ hàng đầu kỷ cương!
Vậy nên chớ có xem thường
Theo nền Pháp trị là đường nên đi
Đề cao đại biểu cử tri
Quốc hội không có thứ gì bên trên!
Nhất quyền Quốc hội hiển nhiên
Đừng mang những ưu tiên xen vào?
Xin, cho ẩn núp chỗ nào
Thì còn tham nhũng, tránh sao độc quyền?



Vô định

Không gian vũ trụ bao la
Con người vẫn định được là đến đâu.
Hành tinh dù đã bao lâu
Con người định được trước, sau từng kỳ.
Toàn cầu có lắm lối đi
Con người tính được chi ly dặm đường.
Xem ra chỉ có văn chương,
Thi nhau ca ngợi con đường đấu tranh.
Con đường bất khả chính danh
Lâu rồi mà chẳng định gianh giới nào.
Thơ văn những chuyện tào lao
Toàn là ong, bướm bay vào động tiên?
Ngôn từ ca ngợi liên miên
Sánh vai một hạng nghiệp duyên nịnh đời
Rồng rồng, rắn rắn theo đuôi
Tranh sách lấp lửng, khôn nguôi nỗi ngờ.
Khắp nơi nhan nhản nhà thơ
Tuôn ra vô định, ngu ngơ vô hồn!(?)



Chuyện phòng the
Hạnh phúc xếp thứ 2 thế giớ

Em ơi, anh nói em nghe
Ây là cái chuyện phòng the nhà mình.
(người ta là chẳng đồng tình
Họ mà nghe thấy họ khinh cho mà)
Âm dương, nam nữ giao hoà
Chứ đâu phải chuyện bướm, hoa dập dìu?
Phô trương, tâng bốc đủ điều
Quảng cáo, kích hoạt cầng nhiều, càng hay!
Ông cha ta dạy xưa nay:
Đa tửu ắt hẳn có ngày bại tâm
(Thế còn cái chuyện đa dâm
Ơ đây chỉ dám nói thầm thế thôi)?
Con người sống ở trên đời
Muôn hình, vạn trạng cách chơi trong lành.
Cuộc đời như một bức tranh
Tốt thì cho rõ, xấu đành nhoà đi.
Ngợi ca, khích lệ làm gì
Bao nhiêu giấy mực bội chi lâu rồi!
Thơ, Văn nào cũng thế thôi
Rặt toàn những chuyện mùi đời, sượng tai!



Nhớ cho con ăn sữa

Chỉ còn có mỗi đêm nay
Chờ ba năm nữa, những ngày xa nhau!
Ngày mai nào đã biết đâu
Dặm trường thân gái, dãi dầu từ đây!
Ngày mai lướt gió xem mây
Tha hương tìm một vận may đổi đời!
Con yêu con của mẹ ơi
Con ăn lần cuối, một thời trẻ thơ.
Ngày mai con sẽ bơ vơ
Bố con thay mẹ, ầu ơ canh trường.
Cho con ăn sữa như thường
Sữa mua ngoài chợ mà thương thương là!
Sữa mẹ thì đã cách xa
Bỏ đi, lòng mẹ thật là thương con!
Ba năm khắc khoải mỏi mòn
Mẹ về chắc đã lon ton chạy rồi.
Chỉ vì công cuộc đổi đời
Cũng đành tạm vắng, một thời tạm xa.
Anh ơi, con của chúng ta
Nhớ cho ăn sữa, kẻo mà lại quên.
Vợ chồng còn mỗi một đêm
Yêu nhau chung thuỷ, có thêm can trường.



Kỷ niệm tuổi học trò

Chào cô bạn gái ngày xưa
Bảy A năm ấy gió đưa đâu rồi?
Lục tìm ký ức bồi hồi
Nhớ ngày cuối cấp một thời chiến tranh.
Đàn chim ríu rít trên cành
Đứa đi bộ đội, đứa thành làng dâu!
Lục tìm những đẩu những đâu
Biết ai có nhớ, nhớ nhau đến giờ.
Cuộc đời như một giấc mơ
Giật mình tỉnh dậy, còn chờ chi đây?
Đời như gió cuốn, mưa bay
Bạn thành bà goá, tôi nay một mình!
Vô duyên mà lại hữu tình
Nhìn nhau như lúc bình minh cuộc đời.
Ơi, cô bạn gái của tôi
Thức lên kỷ niệm một thời học sinh.

© VAOL

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Post Bottom Ad