Ông Hoàng Đức Doanh trả lời phỏng vấn đài nước ngoài 20/7/2008 tại phòng tiếp dân tỉnh Hà Nam |
Thời Vô cảm
Hôm qua gặp lại bạn tôi
Huơ tay, bạn nở nụ cười, nói luôn :
Thơ ông, tôi đọc thấy buồn
Viết lách không chịu theo khuôn sẵn mà
Những cái ông đã viết ra
Tôi chưa từng đọc, quả là thót tim
Việc chi ông phải đi tìm
Những thứ xương xẩu lại ghim vào người.
Thay đen, đổi trắng ở đời
Mặc kệ nó chứ, mình chơi mặc mình.
Sao ông lại cứ đa tình ?
Viết nên những thứ bất bình làm chi ?
Khuyên ông từ nay trở đi,
Mặc kệ nó chứ, tội gì khổ thân !
Tôi, ông là chỗ bạn gần,
Quên đi cho khỏe, không cần nói ra.
Xấu, tốt thây kệ người ta
Bưng tai, bịt mắt, dĩ hòa vi tiên
***
Cảm ơn bạn có lời khuyên
Một bài lý luận, tuyên truyền rất hay
Luận rằng: Sống chết mặc bay
Đồng tiền vào túi áo thày là xong.!
Hàm ơn nào mấy ai mong ?
Biết đâu nên tội, sa vòng trái ngang..
Người đời đang đứng xếp hàng
Cúi đầu, bất kể là sang, hay hèn.
Phải đâu cần một tiếng khen
Thương ai khốn khó, thói quen làm người.
Khen, chê hai lối ở đời
Lớp người Vô cảm một thời buồn đau!
© Hoàng Đức Doanh
Hà Nội, 20/04/2013
Tác giả gửi đến VANGANH.INFO
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét