|
Kết tội “nhầm”
Ngày 9/4/2012 , Cơ quan cảnh sát Điều tra Công an tỉnh Kiên Giang ra Quyết định khởi tố vụ án “Lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ quyền để trục lợi”. Bản kết luận điều tra số 03/KLĐT-PC46 ngày 13/6 / 2012 kết luận “
Theo đó Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Kiên Giang ra cáo trạng số 10/KSĐT ngày 5/7/2012 quyết định truy tố
|
Tòa án nhân dân tỉnh Kiên Giang ra Quyết định số 16 ngày 18/3/2013 xét xử tội “Lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ quyền hạn để trục lợi” theo Điều 291 BLHS đối với ông Đoàn Hữu Hậu
Tất cả các văn bản: khởi tố vụ án, kết luận điều tra, Cáo trạng truy tố, Quyết định xét xử vụ án đều ghi rõ tội danh “ Lợi dụng ảnh hưởng…”
Ngày 08/4/2013 Tòa án Nhân dân tỉnh Kiên Giang mở phiên xét xử. Vị đại diện Viện Kiểm sát đọc cáo trạng “ đột ngột” chuyển tội danh“ Lừa đảo chiếm đoạt tài sản…”
Chủ tọa phiên tòa vẫn tiến hành xét xử, không triệu tập một nhân chứng nào dù trước đó “ bị cáo” có đơn yêu cầu triệu tập nhân chứng.
Bản án số 26/2013/HSST,ngày 08/4/213 Tòa án tỉnh Kiên Giang tuyên xử: Phạm tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản” theo điều 139 BLHS, xử phạt: “Bị cáo Đoàn Hữu Hậu 02 (hai) năm tù. Buộc trả bồi thường 29 triệu đồng”.
Ông Đoàn Hữu Hậu kháng cáo.
Ngày 24/06/2013 Tòa án Nhân dân Tối cao tại TP Hồ Chí Minh xử phúc thẩm, Bản án số 646/2013/HSPT tuyên xử: Hủy toàn bộ bản án hình sự sơ thẩm số 26/2013/HSST ngày 08/4/2013 của TANDTKG. Vì vi phạm nghiêm trọng Luật Tố tụng hình sự. Trả hồ sơ điều tra xét xử lại từ đầu.
Một vấn đề 2 kết luận khác nhau
Ngày 14/8/2013 Cơ quan CSĐT ra quyết định số 01/QĐTĐ- PC 46 Quyết định thay đổi quyết định khởi tố bị can, khởi tố về tội “ Lừa đảo chiếm đoạt tài sản” theo điều 139 BLHS.
Ngày 03/9/2013 Cơ quan CSĐT ra Bản kết luận điều tra số 09/KLĐT-PC46 , đề nghị truy tố tội danh “ Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”,với phần Nhận xét và đề nghị: Trích “ Đoàn Hữu Hậu lợi dụng danh nghĩa nhà báo dùng lời nói gian dối như hứa giúp cho Tạo được án treo, hứa giúp cho Diễm được thắng kiện, giới thiệu Tạo và Diễm gặp ông Trương Thanh Hùng đễ tạo lòng tin với Tạo và Diễm. Vì tin nhầm Hậu có thể lo giúp được mình nên khi Hậu yêu cầu Bùi văn tạo và Đinh Ngọc Diễm đưa tiền cho Hậu để Hậu chạy án thì Tạo và Diễm đưa tiền ngay cho Hậu. Từ đó Hậu đã chiếm đoạt Tạo và Diễm số tiền 98.000.000 đồng . Hành vi nói trên của Đoàn Hữu hậu đã phạm vào tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản được quy định tại điều 139 BLHS …”
Theo đó Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Kiên Giang ra cáo trạng số 23/ KSĐT-KT ngày 09/9/2013 với nội dung mô tả như Bản kết luận điều tra, truy tố tội danh “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản theo Điều 139 BLHS ”
Bản kết luận điều tra số 03 KLĐT-PC46, ngày 13/6 / 2012 nhận xét và đề nghị:
Trích:“ Đoàn Hữu Hậu lợi dụng danh nghĩa Hội viên nhà báo nhận tiền của bà Đinh Ngọc Diễm và Bùi văn Tạo tổng cộng 98.000.000 đồng( trong đó bà Diễm 70.000.000 đồng, ông Tạo 28.000.000 đồng)
Sau đó ông Hậu lợi dụng ảnh hưởng của mình tìm đền những người có chức vụ quyền hạn nhờ những người này giảm nhẹ hình phạt cho Bùi văn Tạo, xử cho bà Đinh Ngọc Diễm thắng kiện. Việc ông Tạo không được giảm nhẹ hình phạt, bà Diễm không thắng kiện là kết quả ngoài ý muốn của Đoàn Hữu Hậu.
Hành vi nói trên của bị can phạm vào tội Lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ quyền hạn để trục lợi, được quy định tại Điều 291 của Bộ luật hình sự nước CHXHCNVN…”
Bản kết luận sau hoàn toàn đối nghịch với Bản kết luận trước. Vậy là hồ sơ vụ án được sữa đổi cho phù hợp với tội danh? Những người có chức vụ quyền hạn đã khai báo Đoàn Hữu Hậu đã làm những gì với họ, nay đi đâu?
Vì sao có việc “ Tiền hậu bất nhất” ?
Cũng là một vụ việc, cũng là Điều tra viên Võ Văn Đoàn, cũng là Phó Thủ trưởng CQCSĐT Nguyễn văn Luyện ký, nhưng 2 bản kết luận, trước sau gần như đối lập nhau.
Cũng cần nói thêm. Trước đó, trả lời PV báo Nhân dân số ra thứ hai ngày 16 - 4- 2012, Thượng tá Nguyễn Văn Luyện, Phó Trưởng Phòng Cảnh sát Điều tra tội phạm trật tự quản lý kinh tế và chức vụ cho biết: “Nếu Hậu nhận tiền mà không gặp những người có chức trách để lo, sẽ bị truy tố tội “lừa đảo”. Nhưng đây, Hậu có lo nhưng không thành, nên truy tố tội “Lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ, quyền hạn để trục lợi” ( Báo còn trên mạng)
Tại sao có việc “Tiền hậu bất nhất” như vậy? Điều tra thêm có thể nảy sinh ra nhiều tình tiết mới, có thể khởi tố thêm tội danh. Nhưng không thể bỏ qua những hành vi đã có chứng cứ trong quá trình điều tra. Việc “Sau đó ông Hậu lợi dụng ảnh hưởng của mình tìm đền những người có chức vụ quyền hạn nhờ những người này giảm nhẹ hình phạt cho Bùi văn Tạo, xử cho bà Đinh Ngọc Diễm thắng kiện. Việc ông Tạo không được giảm nhẹ hình phạt, bà Diễm không thắng kiện là kết quả ngoài ý muốn của Đoàn Hữu Hậu.
Hành vi nói trên của bị can phạm vào tội Lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ quyền hạn để trục lợi, được quy định tại Điều 291 của Bộ luật hình sự nước CHXHCNVN” như trong trong kết luận đã có trong hồ sơ vụ án là không thể biến mất được.
Dư luận đặt vấn đề, phải chăng Cơ quan Tố tụng tỉnh Kiên Giang đã cố tình truy sát để không phải bồi thường thiệt hại cho người đã bị kết án oan sai
LUẬT SƯ ĐOÀN CÔNG THIỆN CHỦ NHIỆM ĐOÀN LUẬT SƯ KIÊN GIANG: Theo Điều 139 BLHS, yếu tố cấu thành tội lừa đảo là phải có ý định chiếm đoạt tài sản trước và bằng thủ đoạn gian dối để người khác tin và giao tài sản. Trong vụ án này, bà Diễm, ông Tạo đã chủ động tìm đến anh Hậu trình bày nhờ giúp đỡ, chứ không phải anh Hậu tìm gặp trực tiếp họ để gạ gẩm, đặt vấn đề. Cả hai sự việc anh Hậu đều có thực hiện theo tinh thần đôi bên giao ước, chứ không phải nhận tiền mà không làm. Trường hợp bà Diễm, cơ quan tố tụng không đủ chứng cứ chứng minh rằng anh Hậu nhận tiền mà không làm. Tiễn bà Diễm gửi Hậu trả nợ cũ, hay là đưa tiền “ chạy án”. Nếu là đưa tiền chạy án, thì bà Diễm cũng phạm tội. Trường hợp ông Tạo mức độ hoàn thành công việc không như giao ước, anh Hậu đã gửi trả tiền lại bằng phân nửa số tiền. Không thể nói là lừa đảo. Cơ sở khoa học giữa 2 tội danh này, không có mối liên hệ, mà là gần như đối lập nhau. Nếu có dấu hiệu của tội danh này, thì không phạm tội tội danh kia. Anh Hậu gặp những người có chức vụ, quyền hạn để đặt vấn đề hướng dẫn làm thủ tục pháp lý đó là đã có hành động làm. Mà có làm thì không thể nói là lừa đảo. Tội “ lừa đảo chiếm đoạt…”là có ý thức từ đầu, dùng thủ đoạn gian dối để lấy tiền người khác, mà không làm. Có làm thì không thể nói lừa đảo./. |
Thanh Toàn
Tác giả gửi trực tiếp đến VANGANH.INFO
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét