Thích khen, khi trở thành quốc tính
Đẹp đẽ chiếc huân chương
Đương nhiên có hai mặt
Khéo khen ai sắp đặt
Hai mặt đối lập nhau
Xù xì ở mặt sau
Đó chính là sự thật
Bóng bảy che khuyết tật
Mặt trước ánh hào quang.
Thường mẽ ngoài giàu sang
Bên trong là thối nát
Thường những trò rơm rác
Được che đậy mỹ miều.
Cuộc sống có hai chiều
Chính quyền và dân chúng
Xem bên nào nói đúng
Vận vào chiếc huân chương.
Xưa nay lẽ bình thường
Dân gian thường đàm tiếu
Chứng nhân là không thiếu
Sự thật được phơi bày.
Quyền lực ở trong tay
Muốn nói sao được vậy
Dù không đáng tin cậy
Đáp ứng người thích khen.
Kèm vật chất đan xen
Vinh danh và tiền thưởng
Thêm vài điều tự sướng
Một căn bệnh nan y .
Ông cha ta ngẫm suy
Yêu, thì nên cho vọt
Ghét, cho bùi, cho ngọt
Căn bệnh không lan tràn.
Độc ác đến dã man
Đã khen, khen lấy được
Cố che điều nhu nhược
Một chế độ đang tàn.
Không cho ai luận bàn
Vẫn diễn tuồng đại biểu
Khi khen nói như khiếu
Chẳng đại diện cho ai.
Hiện tại và tương lai
Thích khen thành quốc tính
Lan nhanh điều bất chính
Càng lắm chiếc huân chương.
Phải chăng sự bất thường
Căn nguyên bệnh thành tích
Nếu đa phần người thích
Thành đại họa quốc gia !
Thích khen như thích quà
Người già đến con trẻ
Phải đâu còn lẻ tẻ
Thảm họa dân tộc này !
Ngày 13/6/2014
Hoàng Đức Doanh
Tác giả gửi trực tiếp đến VANGANH.INFO
Đẹp đẽ chiếc huân chương
Đương nhiên có hai mặt
Khéo khen ai sắp đặt
Hai mặt đối lập nhau
Xù xì ở mặt sau
Đó chính là sự thật
Bóng bảy che khuyết tật
Mặt trước ánh hào quang.
Thường mẽ ngoài giàu sang
Bên trong là thối nát
Thường những trò rơm rác
Được che đậy mỹ miều.
Cuộc sống có hai chiều
Chính quyền và dân chúng
Xem bên nào nói đúng
Vận vào chiếc huân chương.
Xưa nay lẽ bình thường
Dân gian thường đàm tiếu
Chứng nhân là không thiếu
Sự thật được phơi bày.
Quyền lực ở trong tay
Muốn nói sao được vậy
Dù không đáng tin cậy
Đáp ứng người thích khen.
Kèm vật chất đan xen
Vinh danh và tiền thưởng
Thêm vài điều tự sướng
Một căn bệnh nan y .
Ông cha ta ngẫm suy
Yêu, thì nên cho vọt
Ghét, cho bùi, cho ngọt
Căn bệnh không lan tràn.
Độc ác đến dã man
Đã khen, khen lấy được
Cố che điều nhu nhược
Một chế độ đang tàn.
Không cho ai luận bàn
Vẫn diễn tuồng đại biểu
Khi khen nói như khiếu
Chẳng đại diện cho ai.
Hiện tại và tương lai
Thích khen thành quốc tính
Lan nhanh điều bất chính
Càng lắm chiếc huân chương.
Phải chăng sự bất thường
Căn nguyên bệnh thành tích
Nếu đa phần người thích
Thành đại họa quốc gia !
Thích khen như thích quà
Người già đến con trẻ
Phải đâu còn lẻ tẻ
Thảm họa dân tộc này !
Ngày 13/6/2014
Hoàng Đức Doanh
Tác giả gửi trực tiếp đến VANGANH.INFO
Hoàng Đức Doanh
(Cựu chiến binh)
Từ nhỏ đến 19 tuổi đi học, lao động tự do. Năm 20 tuổi (1/1966) đi bộ đội, chiến đấu ở Khe sanh (Quảng trị) 1968 – 1969. Năm 1970 – 1972 chiến đấu ở Xiêng khoảng, Sầm nưa (Lào). Năm 1973 chuyển ngành là cán bộ huyện Thanh liêm - Hà nam đến khi nghỉ hưu. Hiện là một dân oan bị cướp đất và đang sinh sống tại thành phố Phủ lý tỉnh Hà nam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét