“…Ra rạp Kim Đồng: Không bán được một vé nào! Rõ ràng không cần một ban giám sát Liên Hiệp Quốc nào, không cần một ban kiểm phiếu vô tư nào: “NHÂN DÂN VIỆT NAM ĐÃ GIÕNG GIẠC TUYÊN BỐ: “KHÔNG” VỚI CÁI THỨ VĂN NGHỆ TUYÊN TRUYỀN CỦA CỘNG SẢN!”…”
Cả tuần nay, trên khắp các trang báo đủ mọi lề, rộ lên một cao trào “ném đá” vào một chuyện “vô lý tất nhiên nhưng không thể tránh khỏi”… Đó là ba anh văn nghệ sĩ nhà lước lấy tiền dân đi làm “tác phẩm” theo com-măng của Viện anh Huynh để rồi… dân bỏ phiếu: KHÔNG!
Không xem những thứ văn nghệ bày đặt để “cúng cụ” này..!
Với điện ảnh, ca nhạc, sân khấu thì cụ thể nhất bằng cách không thèm xem, không thèm nghe, thậm chí có mời, có cho không vé cũng vứt thẳng vô sọt rác! ...
Không cần học tập rút kinh nghiệm những gì đã xảy ra cách đây 10 năm, các nhà an ninh tư tưởng đã đổ ra 13 tỉ đồng cho đạo diễn Đỗ Minh Tuấn cố tạo ra một “Ký ức Điện Biên” để rồi cuối cùng, sau ba ngày ra mắt tại rạp Đống Đa, Trung Tâm Quận 5 Sài-gòn-Chợ Lớn, chỉ bán được... đúng 60 vé (!), để rồi phải …rút lui đi chiếu miễn phí ở các địa phương…kiếm …“chỉ tiêu khán giả”!!!
Ấy vậy mà năm nay, họ lại tự tiện, tự tung, tự tác, vác tiền dân quẳng ra 21 tỷ VNĐ nữa để tiếp tục “ăn mày dĩ vãng đã bị xuyên tạc” bằng một “siêu rác phẩm” “Sống cùng lịch sử” để tiếp tục ngợi ca cái chiến thắng mà người dân cũng như những “chiến sĩ Điện Biên” năm xưa đã muốn xóa đi trong “dĩ vãng …vinh quang vô ích” của mình, trừ những kẻ …nhờ nó để có cớ cao giọng “Đảng ta, Bác Hộ, và …đại tướng Võ nguyên (dù đã bị thất sủng hơn 20 năm) là muôn đời tài tình, muôn đời bất diệt!
Và… “lớp hậu sinh nối gót chúng tao đây, dù có một “số không nhỏ” đã “suy thoái trầm trọng” nên… đã trở thành “sâu bọ”, nhưng chúng tao vẫn xứng đáng tiếp tục ..đứng trên “đỉnh cao chói lọi”! Đó là điều không thể tranh cãi, không thể nào phủ nhận! Kẻ nào phản đối, sẽ “xử lý” đến nơi!
Chúng tao vẫn đứng trên “đỉnh cao chói lọi” mặc chúng mày đu dây qua sông, đói khát: Nhà đầy tớ làm việc 7000 tỉ và cảnh không có nổi một bát ăn cơm của đàn cháu bác Hồ
Nhưng than ôi! Cả lũ ngu không có nổi một tên… “bớt ngu” để tính ra rằng: Riêng cái tên phim “Sống Cùng Lịch Sử” đã làm cho mọi người ngu mấy cũng phải thắc mắc: “Lịch sử nào?” Tại sao phải có chuyện “sống cùng”? Vậy lâu nay dân ta đã “chết” cùng lịch sử hay sao mà phải nhờ các ông làm phim của đảng nhắc nhở phải sống lại với lịch sử đây ?!
Hay là… lịch sử đã “chết” đã bị ai “giết” trong lòng dân ta, nay cần phải cho nó “hồi sinh” trở lại?..., Rồi thì… “Lịch sử “Đảng Ta”? hay “lịch sử Tàu”? Nếu là lịch sử “Ta” thì Lịch sử ở giai đoạn nào ?”…vv và vv…
Đến khi biết rõ đây là cái “xái” đã hết chất kích thích thích mang tên “Điện Biên chấn động địa cầu” thì…người dân đành phải thở dài mà rằng: “Lại Điện Biên! Lại tướng Giáp tài dụng binh như thần dù chẳng học ở trường quân sự nào” và lần này làm phim chắc để phục hồi danh dự cho ông, “không phải là con nuôi mật thám Tây, không phải là “làm việc cho CIA, ”… sau 20 năm “nằm chơi xơi xúp” vừa qua!
Nghĩa là: riêng cái tên phim đã mang cái giọng dạy đời phải, phải, phải như thế này, thế nọ… phải… sống cùng lịch sử mà “đảng ta đã muốn nó là như thế”!
Và kết quả của cuộc “trưng cầu dân ý” về văn nghệ được đảng lãnh đạo và chi tiền là thế nào thì cả nước đã rõ: RA RẠP KIM ĐỒNG: KHÔNG BÁN ĐƯỢC MỘT VÉ NÀO!
Rõ ràng không cần một ban giám sát Liên Hiệp Quốc nào, không cần một ban kiểm phiếu vô tư nào: “NHÂN DÂN VIỆT NAM ĐÃ GIÕNG GIẠC TUYÊN BỐ: “KHÔNG” VỚI CÁI THỨ VĂN NGHỆ TUYÊN TRUYỀN CỦA CỘNG SẢN!”
Mình lại muốn nhắc đến cái điều cốt lõi của vấn đề “Ai thắng ai” trong đường lối văn nghệ, qua các cuộc biểu diễn của các ngôi sao lừng danh chống cộng một thời đã đi ra hải ngoại tìm tự do sau 1975, nay trở về, dù đã ngoài cái tuổi “hết hơi” dân Việt vẫn cố xoay tiền triệu vào nghe chút dư âm thừa còn lại và báo chí (của đảng, đoàn cả đấy nhé) thì hoan nghênh đến rát mặt mấy ông “nhạc sĩ vô học” đến hôm nay vẫn cố gắng rặn cho ra một bài “ca ngợi cụ Hồ mới” mà đều biết trước là khó mà vượt qua được mấy ông Chu Minh, Thuận Yến, …đã xài hết mọi danh từ, tính từ, trạng từ, …đại ngoa-ngôn từ có thể có trong hai ngôn ngữ Hán-Việt để bộc bạch nỗi lòng với cụ mất rồi! (ở vào cái thời mấy ông này còn… “mê” ông cụ thật) chứ đâu như tình yêu vờ vẫn đối với cụ của lớp cháu của bác sẵn sàng hôn cái đít ghế của ngôi sao K-Pop hôm nay chứ thà chết không thèm xem “Những bài ca theo năm tháng” dù có “vào cửa tự do”!
Tóm lại là: Mọi cái gì gọi là văn nghệ dưới sự lãnh đạo của giai cấp vô sản (dù đại đa số họ đã …vồ hết tài sản của toàn dân để trở thành “đại địa chủ - đại tư bản đỏ”) nhưng vì “nhè ra không nổi, nuốt vào không xong” họ đang cố công “chỉ đạo” thực hiện lấy được bằng bất cứ giá nào sẽ chỉ là một thứ uổng công vô ích...
Nhân dân, trừ khi bị… dí súng vào lưng bắt phải đi xem, sẽ kiên quyết bỏ phiếu KHÔNG, KHÔNG XEM, KHÔNG NGHE….TẤT CẢ NHỮNG GÌ LÀ SẢN PHẨM CỦA LÒ TUYÊN HUẤN ĐẢNG!
Đền thờ được kiến trúc theo mô típ vuông, tròn, tượng trưng cho đất và trời. |
"Kim Điện"đền thờ dát vàng giá ngàn tỷ ở Bình Dương nè (khánh thành 2007), cái đoảng cần phải vàng lóe cao sang chứ đâu bèo như cái dân cần??? - mời bạn đọc xem thêm những xa hoa khó tin trong một xứ sở còn nghèo hèn như thế này ở bên dưới bài này |
Bất giác mình nghĩ tới những gì khi gặp Nguyễn Minh Châu tại nhà xuất bản văn nghệ khi anh còn nước, còn tát cố vào Đồng Nai để chữa căn bệnh quái ác ung thư đã di căn của anh…
Khi nói về bài viết “liều mạng” của anh “Lời ai điếu cho một giai đoạn văn nghệ minh họa”. Nội dung cực kỳ xác đáng, thẳng thắn, nhưng… tiếc rằng (mình nói) chẳng có mấy tác dụng đến những người ăn lương đảng-nhà nước để viết theo đường lối đảng vạch ra đâu! Hầu hết đang còn… “Hèn” một cục! ...
Và Minh Châu đã gật gù đáp lại: "Ừ thì cũng cứ phải có thằng đi tiên phong như tớ chứ… thiệt tình thì….khó! ...Nhưng biết đâu 5, 10 năm nữa chẳng có được vài Solzhenitsyn, Tchukhrai ở cái xứ này?...
Và anh chàng đạo diễn mà mình coi là số 1 ở VN Đặng Nhật Minh cũng từng nói, cách đây 10 năm: ”Lời ai điếu cho một nền điện ảnh công chức” nhưng đã dám nói cụ thể tí ti là:
“Xã hội Việt Nam bước vào cơ chế thị trường đã gần 20 năm mà nền điện ảnh VN thực chất vẫn là một nền điện ảnh bao cấp (!?) những người làm điện ảnh, kể cả người sáng tác đều ăn lương nhà nước…”…
Không có câu kết nhưng mình cứ tự cho phép bổ xung ….: “Vì thế , muốn vợ con khỏi đói, muốn có tí chấm mút thì, bảo gì làm nấy! Chứ sao nữa???”
Chỉ tiếc rằng không một ai (Hoặc có mà mình không biết?) dám dạ thưa các anh! Em đang chữa bệnh hiểm nghèo, xin các anh giao cho người khác! Đấy! Cái “hèn”, cái “nhục” của thằng văn nghệ sĩ là ở cái chỗ chọn thái độ sống và làm việc thế nào giữa một cái xã hội đầy dối trá, bất công và mất tự do ….
Tiếc rằng, ít người dám lựa chọn một thái độ bất hợp tác, “nghỉ chơi” chứ chưa nói khối kẻ đã thề suốt đời đi theo những ai đã biến mình từ… “sâu bọ trở thành người”!
Và mình càng thấy cảm phục cái ông Trần Độ, .. khi, cách đây 15 năm đã dám đánh đổi cả mọi vinh quang, chức tước, quyền lợi lẫn mạng sống của mình khi viết lên những dòng cực kỳ “phản đảng” như sau trong “Nhật ký Rồng Rắn”:
"Nhiều người nói rằng: Đảng CSVN đã ăn cái “xái” (xái thuốc phiện) của thắng lợi quá nhiều lần. Người ta ăn sái thuốc phiện đến xái 3 xái 4 là hết, còn xái thắng lợi thì “đảng ta” ăn đến cái xái thứ 100 rồi mà vẫn chưa chán…"
Chỉ có điều cái xái thứ 100 hay 101 lần này xem chừng khó nuốt trôi nữa rồi bác Độ ạ! Nhân dân đã lên tiếng một cách khá là thống nhất, khá là hung hồn: “XIN TRẢ VỀ ĐỂ CÁC CHÚ … XÀI NỘI BỘ! Mặc cho những lời lẽ biện bạch lấy được của mấy tay “ný nuận” , “lều báo” cố chịu đấm kiếm miếng… xôi! Nào là:
-Do có ít tiền quảng cáo quá nên công chúng không biết!
-Nào là “chưa có đủ cơ sở vật chất kỹ thuật” để làm phim lịch sử…
-Và lếu láo nhất là: Do trình độ nhận thức về cái “Hay” cái “Đẹp” của quần chúng đang còn… hạn chế!? Rồi chiềng làng hàng loạt những “thành công tự tạo” của những cái tên phim, những cái “tên đạo… của diễn viên” chứ không phải là đạo diễn, đã một thời làm mưa làm gió trên thị trường phim độc nhất, độc diễn một thời xa xưa khi dân miền Bắc còn chưa biết cái mùi “văn nghệ không cộng sản” nó ra răng?
Thậm chí sau 75, khi xem một phim Mỹ, thậm chí cả một phim “xét lại” của liên xô như “Đàn sếu bay qua” hoặc “Bài ca người lính” còn dấu dấu, diếm diếm rỉ tai nhau như thể… đi buôn thuốc phiện lậu (!), nghe một bản nhạc của P.D. , T.C.S có thể bị… tịch thu cả dàn máy và đi cải tạo như chơi!
Thế mà, khi đã trót hô “mở cửa”, khi đã “lỡ” nhận sự đầu tư của tất cả mọi nước, khi điện ảnh của các “lực lượng thù địch” đã ùa vào chiếm lĩnh các màn ảnh to ngoài phố, màn ảnh nhỏ trong nhà, mà những nhà an ninh tư tưởng vẫn cứ kiên trì “kinh tế dù có nhiều thành phần nhưng văn hóa văn nghệ chỉ có một” để tiêu tiền xả láng (hoàn toàn được phép bí mật) cho những tổ chức, nuôi béo những tên bất tài, bất tướng làm “công cụ tuyên truyền đắc lực nhất” cuả đảng, rồi …phủi tay bằng một câu: ”Chưa có tác phảm xứng đáng với tầm thời đại” trong mỗi lần tổng kết thành tích để rồi …lại tiếp tục treo giải thưởng, tiếp tục đầu tư (có “chọn… mũi gửi vàng”) rồi chờ… cái điều không bao giờ đến y như chờ chủ nghĩa xã hội dzậy!
Rõ ràng: Chẳng cần ai tuyên truyền, chẳng mất một đồng quảng cáo nhưng…. “văn nghệ đích thực” đã đánh gục toàn bộ nền văn nghệ mang danh vô sản, văn nghệ công nông binh, của quá khứ cũng như hiện tại và… tương lai đang lâm vào “ngõ cụt” đẩy các bác văn nghệ sĩ chuyên bưng bê vào chỗ… bế tắc và đói rã họng, nếu không cố “cưa sừng làm nghé” một cách trơ trẽn bằng các trò…“mông, đùi, vú, đít” bằng chiêu trò “âm nhạc để xem không phải để nghe”, bằng những cuộc triển lãm mà tác giả tự ngồi trên WC đọc sách… hay “thơ điên” đọc xong đố biết nói cái gì!?
Một lần nữa CUỘC THĂM DÒ, TRƯNG CẦU Ý KIẾN KHÔNG TIỀN KHOÁNG HẬU ĐÃ DIỄN RA RẤT CÔNG BẰNG, RẤT VÔ TƯ….
Liệu “bọn họ” có kẻ nào mở mắt? Hay vẫn cứ tiếp tục chỉ đạo làm phim, xây đền đài tiền trăm, ngàn tỉ để ngợi ca công ơn các ông “thánh sống”, “thánh chết” ở khắp đất nước, ca ngợi lịch sử do Đảng Cộng Sản viết nên bằng tiền của dân cho đến khi… chết tiệt cả lũ mới thôi?! (xem loạt ảnh dưới đây)
Lung linh đền thờ dát vàng Ngàn Tỷ tại Việt Nam
Nguồn: VietNamNet, 17/06/2013
Kim Điện được Trung tâm Sách kỷ lục VN công nhận là đền thờ lớn nhất VN. Trong và ngoài đền thờ đều được dát vàng 24k, giá trị ước tính hàng ngàn tỷ đồng.
Kim Điện tọa lạc tại thành phố Thủ Dầu Một, Bình Dương. Với diện tích 5.000 m2 nằm trong khuôn viên 9ha, Kim Điện được Trung tâm Sách kỷ lục VN công nhận kỷ lục đền thờ lớn nhất VN. Đây là đền thờ các vị anh hùng dân tộc như vua Hùng, vua Trần Nhân Tông, chủ tịch Hồ Chí Minh, đức thánh Trần Hưng Đạo và mẹ Âu Cơ.
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Tô Hải
Nguồn: VietNamNet17/06/2013
Nguồn: to-hai.blogspot.be
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét