“Tốt lắm” là câu cửa miệng của ông. Tay thư ký thân tín có lần góp ý:
- Em hiểu ý anh nói câu đó, nhưng không cẩn thận , ví như …ví như…anh đến đám tang…mà quen miệng ,lại nói “tốt lắm” thì rất nguy!
Ông cười lớn, vỗ vai tay thư ký có tính cẩn thận này:
- Em góp ý cho anh như thế là tốt lắm! Anh cảm ơn, nhưng anh nói “tốt lắm!” là có ý nghĩa động viên tinh thần của đồng bào, động viên thanh niên có ý chí tiến công, động viên tầng lớp trí thức biết đem trí tuệ phục vụ tổ quốc…Tốt lắm! không đơn thuần chỉ là một lời khen mà là một biểu tượng tiến bộ, một định hướng cứ thế mà phấn đấu…tốt lắm em à !
Tay thư ký nghe vậy, rất vui. Và anh ta thật mừng, những đám tang lớn, hay những buổi truy điệu anh hùng liệt sỹ, “Sếp” không bao giờ nói “tốt lắm” mà dùng từ “tốt lắm” đúng nơi, đúng chỗ…
Ví như…
Khi xuống địa phương, đến một vùng dân còn nghèo khó, ông hỏi dân : “ Bà con ở đây đã có biện pháp gì để thoát nghèo ”. Bà con trả lời: “ Chúng tôi cho các cháu gái lấy chồng Đài Loan hoặc Hàn Quốc rồi gửi tiền về!”. Ồng nói “Tốt lắm!”. Rồi đến một vùng rừng núi, ông cũng hỏi bà con : “ Làm thế nào để có mức sống khá hơn?”. Bà con đồng thanh trả lời: “ Phá rừng trồng cà phê, cao su, hồ tiêu…” Ông hoan hỉ, nói ngay: “ Tốt lắm!”…
Câu “tốt lắm! “ lâu dần thành câu cửa miệng của nhiều người, đủ mọi lứa tuổi…
Rõ nhất, là ngôi trường mà ông học từ nhỏ, hay về thăm, nếu có dịp…
…Mỗi lần ông về thăm lại ngôi trường xưa là từ ban giám hiệu đến tất cả giáo viên, học sinh háo hức ra đón…
… Học sinh ngồi đông đủ ở sân trường, chăm chú nghe ông nói chuyện. Ông nói rất hay:
- Đất nước của chúng ta đang dần dần trở thành một đất nước văn minh, xã hội ngày càng đẹp lên, đi ra đường mọi người nhìn nhau bằng ánh mắt thân thương, nụ cười triù mến… Đặc biệt xe chạy ngay hàng ,thẳng lối không chen nhau…Đất nước của chúng ta như vậy, các em thấy thế nào?
Tất cả lại đồng thanh:
- Tốt lắm!
Rồi một lần khác cũng về thăm trường, gặp riêng giáo viên, ông nói:
- Tôi vốn là học sinh trường này, yêu và thương tha thiết các thầy cô, Mong các thầy cô yêu thương các em học sinh cũng như vậy. Dạy học thật tốt, nâng cao trí tuệ cho các em, giúp các em ra trường là có việc làm, vào được đại học, không em nào thất nghiệp, sống cù bơ, cù bất…cho dù hiện tại các thầy cô nhận lương thấp, thậm chí có tháng còn không có, có người không có chỗ ở, không có phương tiện đi lại… nhưng chúng ta cố gắng khắc phục , khắc phục để hoàn thành nhiệm vụ . Các thầy, cô thấy tôi nói thế nào?
Mấy thầy cô nhìn nhau rồi đồng thanh:
- Tốt lắm!
Tiếng “ Tốt lắm!”ở trường này , quen miệng ở chỗ nào người ta cũng nghe… Học sinh trốn học, ra quán chơi trò chơi điện tử, gặp nhau cũng nói: “ Tốt lắm!”, giáo viên mượn giáo án của nhau, qua mặt hiệu trưởng, tự khen với nhau: “ Tốt lắm!”…
…Hôm ấy!
Thầy hiệu trưởng bất ngờ triệu tập hết tất cả giáo viên học sinh lại thông báo một tin khẩn:
- Thầy thông báo cho các thầy cô và các em trong trường được biết, thầy vừa nhận được điện, cách đây một tiếng đồng hồ, đồng chí T…một nhà lãnh đạo lớn, một cựu học sinh cũ của trường, thường hay về thăm trường chúng ta ,cho những lời chỉ bảo quý báu, mất đột ngột. Đây là tổn thất lớn không riêng cho tỉnh nhà mà cho cả nhà trường chúng ta - Ông hiệu trưởng quen miệng nói y như ông ấy về trường nói dạo nào - Các thầy cô và các em thấy thế nào ?
Cả trường lại đồng thanh:
- Tốt lắm!
Trần Kỳ Trung
(FB Trần Kỳ Trung)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét