Tặng L…!
Ảnh minh họa |
…Ông vừa lên chức, gọi ngay tay thư ký tổng hợp đến, giao nhiệm vụ:
- Anh biết rồi đấy, có rất nhiều vị lãnh đạo khóa trước, nói bất cứ điều gì đều nhìn vào giấy, đã vậy động tác phát biểu trông không ra làm sao, rất phản cảm, với tôi, tuyệt đối tránh điều đó. Như vậy, tôi giao cho anh hai nhiệm vụ . Một, thuê người đến hướng dẫn tôi cách đi đứng, vung tay, ánh mắt nhìn…với từng đối tượng. Điều thứ hai, , anh phải soạn sẵn những bài phái biểu, với quân đội, công an phải như thế nào? Với trí thức, sinh viên ra làm sao? Với quần chúng đủ các thành phải trình bày những ý gì cho họ hiểu ? Tôi sẽ học thuộc, rồi căn cứ vào thực tế bổ xung thêm…
Tay thư ký tổng hợp chấp hành ngay, tìm một đạo diễn nổi tiếng chuyên dựng những vở chính kịch đến tập cho ông, còn nó, soạn sẵn những diễn văn, bài phát biểu… tùy từng đối tượng mà ông gặp. Cũng thuộc loại chăm chỉ, mỗi buổi sáng sau ba mươi phút tập “thiền” ông lại lao vào tập những “động tác” tiếp xúc với mọi đối tượng mà ông đạo diễn kia hướng dẫn, tiếp theo học thật thuộc những bài phát biểu, diễn văn…mà tay thư ký soạn.
Cũng vì thế phong cách phát biểu của ông trước đám đông rất chủ động, đàng hoàng…Ví như khi phát biểu trước cả ngàn sinh viên dáng đĩnh đạc, giọng từ tốn, khúc chiếc ,lôi cuốn…đặc biệt không nhìn vào giấy, ánh mắt của ông nhìn các em sinh viên như thôi miên:
- …Tổ quốc đang trông chờ ở các em, tương lại đất nước đang trông chờ các em. Thế hệ của chúng tôi, giỏi lắm chỉ xây được cái nền, còn xây dựng cả ngôi nhà, ngôi nhà đó có đẹp hay không? Chống trọi được mưa gió, bão táp hay không? Vững vàng đến muôn ngàn đời hay không?…Đó chính là các em, chủ nhân ông của ngôi nhà đó. Tôi rất tin các em…
Tất cả sinh viên đứng dậy đồng loạt vỗ tay. Khi đi xuống ông hỏi một em sinh viên:
- Em thấy tác phong và bài phát biểu của tôi như thế nào?
Rất mừng, em sinh viên đó nhận xét:
-Tác phong của chú, chúng cháu sẽ học tập còn chú nói chuyện đúng y như chúng cháu suy nghĩ!
Với đại hội trí thức khoa học, ông đi lên thật chậm rãi, như thể luôn luôn có sự tính toán trong đầu, ánh mắt nhìn thẳng, tự tin…đúng như một tri thức lớn. Tác phong như thế và với bài nói chuyện thật hay, tiếng vỗ tay vang rền. Khi đi xuống ông lại hỏi một nhà tri thức ngồi ở hàng ghế đầu:
- Anh thấy tác phong và bài phát biểu của tôi thế nào?
- Dạ! - Người trí thức đó trả lời - Bài phát biểu của anh thật đúng với suy nghĩ của những người tri thức trước thời cuộc. Tác phong của anh rất đẹp.
Còn gì sung sướng hơn.
… Đi thực tế, ông muốn xuống thăm nơi mà lãnh đạo trước đây ít đến thăm nhất, mà là nơi khổ nhất. Trại tâm thần! Trước khi đi xuống, liên hệ trước, bác sỹ trưởng trại thông báo cho ông biết:
- Chúng tôi sẽ tập trung những bệnh nhân đã lành bệnh hoặc sắp lành, tỉnh táo để cho anh nói chuyện. Sự quan tâm của lãnh đạo, đặc biệt như anh là nguồn động viên lớn rất lớn với bệnh viện cũng như bệnh nhân ở đây…
Tay thư ký nói với ông:
- Anh gặp họ nên có tác phong vui vẻ, nét mặt cười tươi biểu hiện của sự lạc quan. Còn khi nói chuyện nét mặt nên thể hiện sự biểu cảm, lúc nào vui thì cười, lúc nào buồn thì hơi đăm chiêu, còn nói về đường lối, nên nghiêm nghị một tý…vì người nghe đủ thành phần: tri thức, sinh viên, công nhân, nông dân…làm việc, suy nghĩ căng thẳng mà mắc bệnh…
Ông là người cầu thị, liền thực hiện lời của tay thư ký góp ý.
…Khi ông đi lên tay chân vung mạnh như vận động viên điền kinh khởi động, nhìn mọi người miệng cười vui vẻ. Tất cả mọi người nhìn ông cùng cười, có người cười ha… ha …rất to. Khi phát biểu, nét mặt ông lúc trợn trừng như mèo nhìn chuột, lúc ỉu xìu như bánh đa nhúng nước, lúc nhăn nhó như quả mơ ngâm…bên dưới người nghe bài phát biểu của ông thái độ rất lạc quan, thỉnh thoảng lại cười rộ lên. Nét mặt người nghe không có một “giọt” nào về sự đau khổ.
Buổi nói chuyện của ông trước các bệnh nhân của trại tâm thần thành công ngoài sự mong đợi.
Cũng như mọi lần, đi xuống ông hỏi ngay người ngồi hàng ghế đầu:
- Anh thấy tác phong và bài nói chuyện của tôi thế nào?
Người này trả lời ngay:
- Tác phong và bài phát biểu của ông y như người tâm thần, làm cho chúng tôi buồn cười quá!
Trần Kỳ Trung
(FB Trần Kỳ Trung)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét