Học vật vã, chỉ tý tuổi đầu đã biết gái gú, ham chơi. Cả nhà phải " chạy" nó mới tốt nghiệp phổ thông, bố nó nói:
- Thôi, mày chỉ có đi bộ đội, sau này hy vọng nên chuyện…
Mới đầu nó hoảng, vào bộ đội rèn sức, rèn kỷ luật…làm sao mà chịu được!!! Nó mếu máo. Bố nó động viên:
- Con yên tâm, ai vào bộ đội khổ, chứ con của bố không phải thế!
- Sao thế ạ!
- Việc đó con không phải hỏi - Bố nhìn, vỗ vai nó.
Ảnh minh họa |
Thực tế đúng như bố nói. Vào bộ đội, nó được rút lên làm cần vụ cho một ông lớn vốn là bạn chiến đấu cũ của bố. Sáng pha trà, chiều cùng ông đánh cầu lông, tối mát xa cho ông ấy ngủ. Khoái nữa, ông lớn cùng sở thích với nó, đi đâu cũng có mấy em trong đội văn nghệ xung kích, kèm một xe có chở rượu mạnh đi sau… Nó cúc cung tận tụy với ông, ông sếp lớn quý nó. Ghê hơn, có hơn năm trong quân ngũ, nó được kết nạp đảng, với bằng khen và lời nhận xét “ Đồng chí …đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ”.
Tại sao nó được “ đặc ân “đó! Trời biết.
Bố làm bí thư tỉnh …cầm bằng khen của nó, nắc nỏm:
- Rất đúng quy trình!”
Là đảng viên trẻ, đã qua thử thách trong quân ngũ, khi về địa phương phải được đào tạo làm cán bộ nguồn và thế là… Khi làm cán bộ văn phòng tỉnh… trên cử nó đi học “ Trường đảng cao cấp”. Vừa học, vừa chơi, vừa chiếm được “cảm tình” của giáo viên, nó tốt nghiệp đại học tại chức với bằng đỏ. Về lại tỉnh, lên chức… lại có bằng “ tiến sỹ” của một trường đại học nước ngoài, từ xa!!!
Bố vui lắm, vì đường đi của nó quá đúng quy trình, ở một chức vụ “sáng”, “đẹp”, “trọng”. Trước khi về hưu, bố dặn:
- Đường sự nghiệp của con, như vậy, đúng với dự kiến của bố. Con phải phát huy, không được dừng lại.
Nó nhìn bố với ánh mắt quyết tâm, ánh mắt đó bằng nghìn lời hứa, gấp vạn lần giơ tay lên thề…
Nhưng khi đến được cái chức này, có quyền, có tiền thì khủng khiếp cho độ ăn chơi của nó.
Được duyệt những dự án lớn, trăm tỷ trở lên phần trăm hoa hồng về nó không bao giờ dưới con số tỷ. Lấy tiền đó nó xây biệt phủ, mới ba năm ở cương vị này, nó đã có hai cái biệt phủ to còn hơn đình, mua nhà ở nước ngoài, vợ con đứng tên cả chục ngôi nữa… Bất chấp dư luận lên án. Tổ chức họp báo, nó trả lời rất trân tráo “ Tiền bố mẹ tôi để lại cho tôi, rát minh bạch”. Nhưng …khốn nạn nhất, chuyện nó dẫn mấy nữ sinh vào phòng làm việc, rồi giao cấu, bị lộ, lan ra ngoài xã hội…Tưởng nó kinh, mặt nó vẫn khinh khỉnh, nói trơ không thể tưởng: “ Tôi bị gài, bởi những kẻ ghen ăn tức ở, các cháu gái vào phòng tôi chơi…nhờ tôi… gãi lưng!”…
Bố nhìn nó lắc đầu: “ Con phải dừng lại ngay, cứ thế này sắp tới đại hội… người ta sẽ không bầu con. Bố cũng không còn phương sách nào cứu con. Uy tín con mất mà uy tín của bố cũng không còn vì những việc làm như thế này của con!”.
Tưởng nó sợ, ai dè nó nói thẳng, không úp mở mà giọng rất hỗn:
- Thôi, bố ạ! Bó không phải dạy con những câu như vây. Bố có uy tín đâu mà sợ mất. Còn uy tín của con, con nói thật, thời này có nhiều tiền là có uy tín!!! Tất cả… cứ nói thẳng, là phải thật nhiều tiền. Chuyện ấy con làm được, bố đừng lo mà cũng đừng dạy con…
Cũng vì những chuyện như vậy cha con “từ” nhau, ông đau khổ, lâm bệnh nặng…
Còn nó…
Ngồi một mình, trước hàng hiên, nhìn mặt trời sắp lặn, nghĩ về con đường của con đang đi, bố của nó ngẫm nghĩ:
- Không lẽ đó là con đường đúng quy trình mà mình dựng cho nó!!!
Trần Kỳ Trung
(FB Trần Kỳ Trung)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét