Có người từng nói ở Việt Nam không có thứ gì không thể xảy ra. Mới nghe thấy lạ nhưng chịu khó suy xét những sự việc hồi gần đây thì câu nói này không phải hoàn toàn vô căn cứ.
Cứ mưa xuống là ngập. Cứ trời nắng là bụi mịn lấp đầy khoảng không gian của thủ đô. Cứ khô nước sạch thì dửng dưng nhìn người dân xếp hàng chờ chút ân huệ từ nhà nước. Cứ dân oan là biết họ bị chính quyền địa phương cướp đất. Cứ nói tới chùa chiền thì xuất hiện một nhà sư háo gái. Cứ nói tới an toàn thực phẩm thì xuất hiện những khẳng định của nhà nước chỉ khi nào người dân chết mới chứng tỏ thực phẩm bị mất an toàn. Cứ đổ bệnh là sợ hãi vào nhà thương. Cứ đầu niên học mới là nơm nớp không đủ tiền mua sách cho con. Cứ ra đường là sợ công an thổi phạt. Cứ vào cơ quan công quyền thì y như đi ăn xin người không giàu có hơn mình….
Đó là những cái “cứ” xuất hiện trong an sinh xã hội, còn những cái “cứ” khác mang tình chính trị cũng không ngoại lệ.
Cứ phát biểu có “tính ngu” là người dân biết đó là Bộ trưởng hay Thủ tướng. Cứ tham nhũng thì người dân biết ngay đó là đảng viên. Cứ mua quan, mua điểm thi thì chém chết cũng con ông này bà nọ. Cứ lận lưng bạc triệu đô la thì người dân biết ngay không Bộ trưởng cũng cấp tướng trong công an hay quân đội. Cứ là đại biểu quốc hội thì muốn nói gì cũng được nhưng chẳng dân nào vỗ tay. Cứ quy hoạch đất đai là dân biết sắp bị cướp trắng. Cứ có dự án là có ăn chia. Cứ có tòa án là có oan khuất. Cứ khen cái gì là cái đó sắp bị phế thải. Cứ giỏi giang là không trước thì sau cũng nhảy lầu. Cứ có chuyện gì cần che đậy thì không thiếu các bích chương, biểu ngữ giăng đầy đường hay ra rả trên VTV.
Rồi những cái “cứ” mang tính bảo vệ chủ quyền đất nước cũng không kém phần hài hước.
Cứ bị Trung Quốc đe nẹt là quan ngại. Cứ đi Tàu về là chúng lại giở trò ở biển Đông. Cứ tuyên bố hai nước vừa ký hiệp định trên tinh thần hiểu biết lẫn nhau thì tàu hải cảnh Trung Quốc lại rượt đuổi ngư dân chạy trối chết ngoài khơi của Việt Nam. Cứ bị mạng xã hội kêu gào thì phát cờ cho ngư dân bám biển còn quân đội, hải quân cứ tiếp tục kiên quyết bám bờ. Cứ một gã Tàu nào sang thăm Việt Nam là cả Bộ chính trị cứ như gái ngồi phải cọc. Cứ dân du lịch người Trung Quốc thì không được đụng vào. Cứ mỗi lần Trung Quốc công khai xâm phạm Bãi Tư Chính thì Bộ chính trị lại ra lệnh cho các tướng “phò” lên giọng cần giữ gìn đại cục. Cứ nghe tới kiện Trung Quốc thì cả guồng máy lại lên đồng vì sợ hãi. Cứ nghe ai nói tới hèn thì Bộ chính trị giả điếc không nghe. Cứ yêu nước là bị lên án hay ít nhất cũng tranh nhau yêu nhiều hay yêu ít.
Con giun xéo lắm cũng oằn. Bộ chính trị không nghe thì nói cho nhân dân cùng nghe, giống như karaoke “hát cho nhau” nghe vậy.
Nhưng bài hát này xem ra quá cứng và khả năng gây sốc cho chế độ không hề nhẹ. Cái ông hát lại là một ông tướng từng được vinh danh là anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Lê Mã Lương. Ông tướng này từng nhiều lần lên tiếng trước những hành vi bán nước hay hèn hạ trước giặc ngoại xâm mà cụ thể là lên án ông Lê Đức Anh khi còn là Bộ trưởng quốc phòng đã ra lệnh bộ đội không được bắn khi quân xâm lược Trung Quốc tiến chiếm đảo Gạc Ma.
Tướng Lê Mã Lương khi tham gia cuộc hội thảo về Bãi Tư Chính tại Hà Nội đã công khai lên tiếng về sự hèn nhát của Bộ Ngoại giao lẫn Bộ Quốc phòng. Về Bộ Ngoại giao tướng Lương tuyên bố: “Nếu mất Tư Chính tôi sẽ cầm đầu anh em quân đội đến hỏi tội Bộ Ngoại giao” Còn nói về Bộ Quốc phòng tướng Lương tiết lộ Bộ trưởng Quốc phòng Ngô Xuân Lịch không biết đọc bản đồ và các tướng trong quân đội nhân dân Việt Nam ngày nay không biết đánh giặc nhưng lại rất nhiều tiền.
Tướng Lê Mã Lương công khai phát biểu tại một diễn đàn có hơn trăm người tham dự, hơn nữa trong thời buổi thông tin số hóa như ngày nay lời nói của ông lập tức thành cái loa phóng thanh đi khắp thế giới bằng youtube, facebook và các trang tin tức khác. Người dân háo hức lắng nghe ông phát biểu chì đơn giản là lời nói của ông cũng là tâm ý của mọi người trên đất nước này. Nều có ai không muốn nghe chắc rằng kẻ ấy đang ăn bổng lộc của triều đình đỏ và lo sợ tướng Lương sẽ vạch mặt mình ra.
Người lo sợ trước tiên lại là ông Nguyễn Phú Trọng, đương kim Chủ tịch nước lẫn Tổng Bí thư đảng cộng sản Việt Nam. Ông Trọng lo sợ những lời nói thẳng của tướng Lê Mã Lương sẽ làm nhân dân nổi giận và ông Trọng chữa cháy bằng một câu nói rất dễ … gây cháy trong lòng dân.
Trong khi gặp gỡ cử tri 3 quận Tây Hồ, Hoàn Kiếm, Ba Đình trước thềm kỳ họp thứ 8 Quốc hội khóa XIV, ông Trọng trả lời nhiều câu hỏi của cử tri, trong đó Ông Trọng có vẻ là đang rất hậm hực, cay cú khi bị tự ái trong thời gian qua. Ông Trọng cho rằng: "Hiện nay có một số phần tử cố tình kích động, to tiếng lên, lên gân lên, ra vẻ ta là anh hùng, ra vẻ ta là yêu nước, vậy còn Trung ương Đảng, Chính phủ, Tổng bí thư không yêu nước à? Vô trách nhiệm à?"
Vậy là cứ có ai thách thức sức mạnh của nhà nước thì ông Trọng lại ra lệnh cho bộ máy hoạt động sau khi ông công khai lên tiếng trước một đối tượng nào đó.
Lần này thì VTV lập tức phụng chỉ, ra một chương trình trên giờ vàng của VTV 1 có cái tựạ rất kêu “Bệnh công thần”. Bên cạnh việc dẫn dắt người nghe theo cách chỉ tay của mình VTV mời thêm hai ông tướng có lý lịch rất xiêu vẹo là Trung tướng Khuất Duy Tiến và Thượng tướng Võ Tiến Trung. Ông Võ Tiến Trung lên giọng kể công như thường thấy trong bất kỳ cuộc đấu tố nào kể từ thời cải cách ruộng đất tới nay. Mặc dù chưa dám nhắc tận tên Thiếu tướng Lê Mã Lương nhưng ông Trung nói “vô ân bạc nghĩa, quân đội đã nâng đỡ ông ta, không có quân đội giáo dục, giúp đỡ rèn luyện và quân đội tôn vinh quay lại coi thường”…ô hay, người ta được vinh danh là anh hùng có liên quan gì tới sự giúp đỡ của quân đội như ông nói? Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân qua cửa miệng của ông tướng này trở thành tấm giấy lộn hay miếng giẻ rách chăng? Đúng là nâng bi không phải cách.
Tướng Lương chê thẳng mặt Bộ trưởng Quốc phòng không biết đọc bản đồ thì ông Ngô Xuân Lịch nên tổ chức một buổi hội thảo có mặt tướng Lương và báo chí. Lấy bản đồ quân sự ra đọc vanh vách rõ to cho ông Lương câm miệng tốt hơn là cứ im lặng làm ra vẻ bề trên mà không sợ làm trò cười cho bộ đội cụ Hồ.
Tướng Lương cho rằng tướng quân đội không biết đánh giặc nhưng tiền thì lại rất nhiều. Tướng Lương nói không hề sai bởi lẽ ai cũng thấy quân đội hiện nay tha hóa đến mức không còn cứu vãn nỗi vì vậy nghe nói đến Biển Đông là tướng tá toàn thân run rẩy. Nếu tiền không nhiều thì làm sao bị bắt, bị kết án và bị lột thẻ đảng? Chỉ cần nêu vài ông trong thời gian gần đây mới thấy lời của tướng Lương là hoàn toàn dựa vào sự thật.
Đô đốc Hải quân Nguyễn Văn Hiến - nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Ủy viên Đảng ủy Quân sự Trung ương, nguyên Thứ trưởng Bộ Quốc phòng, nguyên Phó Bí thư Đảng ủy, nguyên Tư lệnh Quân chủng Hải Quân bị kỷ luật vì tội tham ô tài sản, sử dụng đất quốc phòng do Quân chủng Hải quân quản lý trái pháp luật.
Thượng tướng Phương Minh Hòa - nguyên Phó chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, trong thời gian giữ cương vị Bí thư Đảng ủy, Chính ủy và Phó Bí thư Đảng ủy, Tư lệnh Quân chủng Phòng không - Không quân, đã trực tiếp ký nhiều văn bản về giao đất và phê duyệt phương án làm kinh tế không đúng quy định
Trung tướng Nguyễn Văn Thanh, nguyên Bí thư Đảng ủy, nguyên Chính ủy Quân chủng Phòng không - Không quân. Ông Thanh chịu trách nhiệm trong việc xét duyệt danh sách hưởng chính sách nhà ở, đất ở của quân đội, trong đó có một số trường hợp không đúng đối tượng theo quy định.
Thiếu tướng Đặng Ngọc Nghĩa - Ủy viên Thường trực Ủy ban Quốc phòng và An ninh Quốc hội đã có nhiều vi phạm, khuyết điểm trong tham mưu và thực hiện Dự án đầu tư xây dựng tuyến đường Nam Đông - A Lưới, dẫn đến công trình kém chất lượng, nhiều đoạn đường bị hư hỏng nặng, không sử dụng được, gây thất thoát, lãng phí lớn ngân sách nhà nước, ảnh hưởng đến uy tín của tổ chức đảng, quân đội.
Danh sách này chưa đủ để ông Trọng hãnh diện về cái lò của ông hay sao mà còn tranh yêu nước với tướng Lương?
Cánh Cò
Blog RFA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét