Hôm nay có 2 vấn đề sôi động cần viết: Nỗi nhức nhối của con số tỉ lệ chỉ có 1% nông sản xuất khẩu qua TQ là xuất CHÍNH NGẠCH và Sự điên đầu với thói gài bản đồ lưỡi bò mà ta dính hoài.
LƯỠI BÒ ĐƯỢC CÀI CẮM THÂM ĐỘC VÀ TÁO TỢN
Xin viết trước hôm nay vấn đề CÁI LƯỠI BÒ, ngày mai xin tiếp về cái tỉ lệ hiu hắt chỉ có 1% hàng nông sản VN năm qua xuất khẩu qua TQ theo đường chính ngạch.
Mấy hôm trước, người phát ngôn Bộ ngoại giao VN yêu cầu các nước vào làm ăn ở VN phải tôn trọng luật pháp VN là không được sử dụng cái lưỡi bò phi pháp, nhân đề cập “ca” thương hiệu thời trang H&M. Nói mạnh vậy, thực ra cũng thường vì toàn thế giới không ai chấp nhận cái lưỡi bò tham lam bá đạo đó. Tôi không viết gì cổ vũ cho việc tẩy chay H&M, vì sau khi tự truy tìm, tôi thấy họ chỉ xài đường lưỡi bò để “tống” vô họng những kẻ bá quyền, còn tất cả các version ngôn ngữ khác tiếng Hoa của các nhãn hàng này, tôi chưa thấy cái lưỡi bò đó.
Không xa xôi gì, cuối năm 2020, một số mẫu xe điện từ Trung Quốc nhập vào Việt Nam đã bị cơ quan chức năng VN phát hiện đã cài cắm đường lưỡi bò phi pháp. Rồi đến tháng 3/2021, hai doanh nghiệp tại Hà Nội đã bị Cục Chống buôn lậu, Tổng cục Hải quan phát hiện nhập xe có cài cắm đường lưỡi bò phi pháp. Hai chiếc xe này bị tịch thu ngay lập tức và doanh nghiệp bị phạt 15 triệu đồng.
Họ sử dụng chiều trò gì mà qua mắt được? Đó là chơi kiểu các xe đều sử dụng hệ điều hành của TQ hoặc website toàn cầu nhưng đã được chuyển sang tiếng Trung. Hiện nay, thì một số mẫu xe Trung Quốc lại sử dụng song song hai hoặc nhiều phần mềm, khi nhập vào Việt Nam thì úm ba la rất linh hoạt nên ta khó phát hiện.
Năm 2019, hàng loạt mẫu xe nhập vào Việt Nam diện tạm nhập tái xuất như Volkswagen, Hangten bị phát hiện có đường lưỡi bò, ngay sau đó giới chức Việt Nam đã xử phạt doanh nghiệp, tịch thu phương tiện vi phạm quyền, chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam.
Điều đáng nói, theo Cục Giám sát Quản lý, Tổng cục Hải quan, các vụ nhập khẩu máy móc, thiết bị, xe ô tô từ Trung Quốc là hay vi phạm. Điều cốt yếu là qua kiểm tra thực tế, hầu hết các hợp đồng của doanh nghiệp có vi phạm đều không có thỏa thuận về việc CẤM SỬ DỤNG HÌNH ẢNH VI PHẠM CHỦ QUYỀN VN, điển hình là cái lưỡi bò.
Thực tế đang diễn ra, theo đại diện của Tổng cục Hải quan, mỗi năm Việt Nam nhập hàng chục tỷ USD sản phẩm, linh kiện thiết bị điện tử từ Trung Quốc, như máy tính xách tay, điện thoại, máy lau nhà, máy rửa bát, máy chơi game… sử dụng hệ điều hành ”Made in China” là những sản phẩm dễ bị lợi dụng để gắn đường lưỡi bò phi pháp.
Chính vì vậy, việc doanh nghiệp ký cam kết hoặc bị hậu kiểm bởi cơ quan chức năng là điều cấp thiết không thể dễ dãi để ngăn chặn các vụ tuyên truyền chủ quyền trái phép của Trung Quốc tại Việt Nam.
Trong bài Góc nhìn “Vũ khí bản đồ”, anh Võ Nhật Vinh chuyên được mời làm công việc phản biện các báo cáo, nghiên cứu khoa học thế giới cho biết một kinh nghiệm anh ghi nhận: Các tác giả đến từ viện nghiên cứu tại Trung Quốc thường thản nhiên sử dụng bản đồ có đường lưỡi bò trong bài viết dù nội dung không liên quan đến lãnh hải. Lịch sử cho thấy, từ 2013, các nhà nghiên cứu Trung Quốc đã đăng bài viết kèm thông tin, hình ảnh về đường chín đoạn trên biển Đông trên các tạp chí quốc tế. Từ 2015, đường lưỡi bò xuất hiện trong các nghiên cứu ở nhiều lĩnh vực khác nhau như khí tượng thủy văn, môi trường, xây dựng, thương mại… đa số nội dung không liên quan đến biển hay chủ quyền. Nói cách khác, bất cứ lúc nào, nhà cầm quyền TQ đều tận dụng cơ hội gài vào đó bản đồ có đường lưỡi bò.
Anh Vinh nhận xét: Phía Trung Quốc đã sử dụng đội ngũ trí thức của họ như một lực lượng “dân quân biển” trên mạng, nhằm hiện thực hóa và quốc tế hóa tham vọng của họ trên Biển Đông.
Kiểu “mưa lén thấm lâu, mưa dầm thấm mạnh” mà ông tổ của Truyền thông phát xít Joseph Goebbels – Bộ trưởng tuyên truyền của phát xít Đức – khẳng định “một lời dối trá nếu được lặp đi lặp lại đủ mức sẽ thành sự thật” luôn được nhà nước TQ sử dụng, bền bỉ, liên tục không bao giờ mệt mỏi (mà những “bị hại” như chúng ta lắm khi lại… mệt mỏi trước?).
THAY LỜI KẾT
Với Trung Quốc theo tôi ta đang cùng lúc xử ý 2 mối quan hệ:
– Triệt để chú tâm bảo vệ chủ quyền. Ta với họ rất dễ đụng chạm, vì họ thường xâm phạm chủ quyền VN bằng nhiều cách. Mà đứng sợ mất lòng “anh lớn” vì họ “đụng” toàn thế giới, nhất là 13 nước chung biên giới. Chẳng ai mà họ không muốn ăn thịt. Ta không thể nhân nhương về chủ quyền nên không thể ngai va chạm.
– Cùng làm ăn,mình vô cùng cần họ, nước láng giềng chi phối kinh tế của nước ta rất lớn. Họ mạnh về kinh tế, nên ta phải tìm cách giao thương, nhưng nếu ta lệ thuộc họ là chết liền. Vì kinh tế sẽ bị sử dụng làm vũ khí tấn công chủ quyền. Hai bên phải cần nhau, win-win. Như vậy đòi hỏi mình đủ kiến thức, ý chí và sức mạnh nữa. Thiếu gì nước bé tẹo mà họ đâu dám ăn hiếp, ví dụ Singapore.
Thực tế đã chứng tỏ cho chúng ta là dã tâm cài cắm đường lưỡi bò của phía “anh lớn” là nhằm khiến thế giới dần công nhận cuộc xâm lược trắng trợn của họ. Và cách cài cắm để hợp thức hóa việc ăn cướp lảnh hải của họ là vô cùng thâm độc, tinh vi, táo tơn và thường xuyên.
Tôi thấy cần đề nghị: Đội ngũ dư luận viên được trả lương và huấn luyện công phu hãy tập trung phát hiện ngay lập tức trò mèo này, phân tích và công bố cho toàn dân rõ. Cũng là một cách cho họ biết ta là ai, và cũng là điều ích nước lơi dân thay vì đôi khi cứ thấy theo những nói tốt cho chủ trương mà lại dùng lời lẽ tục tĩu mạt sát trong tranh luận hay cứ copy and paste những câu vô nghĩa tới lui thì hãy tập trung vào phản kích cái đường lưỡi bò đi quí vị.
© Vũ Kim Hạnh
FB Vũ Kim Hạnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét