|
Những nguyên do khác nhau
Ba cuộc chống đối của người dân với các chính phủ hiện nay còn đang diễn tiến nhưng không phát khởi cùng một thời gian, và có những lý do khác nhau.
Người dân Ukraine phản đối chính phủ Yanukovich từ khi vị Tổng thống này bất ngờ hủy bỏ quyết định ký hiệp ước thương mại với EU, một hiệp ước được thương thảo trong nhiều năm trời, để quay về quỹ đạo kinh tế, chính trị của Liên Bang Nga, sau khi Tổng thống Putin đề nghị khoản vay nhẹ lãi 15 tỉ đô la và giảm 33% giá hơi đốt cho Ukraine.
Sự chống đối ở Kiev nhắm vào chính sách đối ngoại. Người dân ủng hộ chính sách liên kết với EU để thoát khỏi ảnh hưởng của Nga sau khi Ukraine, là nước cộng hòa lớn nhất trong Liên bang Xô Viết, tách khỏi Liên Xô trong thập niên 1990.
|
Ở Thái Lan phe chống đối lặp lại chiến thuật của phe thân chính phủ Shinawatra cách đó mấy năm trước. Phe ủng hộ chính phủ Shinawatra, thường gọi là phe áo đỏ, chiếm những khu phố trung tâm và công trường chính của thủ đô Bangkok trong nhiều tháng và sau cùng bị giải tán đẫm máu. Nhưng lần này phe áo vàng, chống chính phủ Yingluck Shinawatra, bao vây và chiếm giữ nhiều cơ sở chính phủ, kể cả tòa nhà chính phủ nơi Thủ tướng và nội các làm việc hằng ngày, đòi lập Hội đồng nhân dân các cấp thay cho hệ thống hành pháp.
Ở Ukraine những người chống đối có vẻ thi hành chiến thuật thường dùng trên thế giới, gần nhất là ở Ai Cập, Bắc Phi, cả Thái Lan nữa, là biểu tình chiếm giữ các công trường trung tâm thủ đô, đòi tổ chức bầu cử lại. Nhưng sau ngày đẫm máu hôm thứ ba, đêm thứ tư cảnh sát võ trang tác chiến tấn công khu vực người biểu tình chiếm giữ, gây thiệt mạng ít nhất 60 người. 67 cảnh sát bị bắt giữ làm con tin.
Riêng ở Venezuela thì phía chính quyền chiếm ưu thế hơn, vì có những thành phần thân chính phủ cũng biểu tình đối kháng với phe chống chính phủ. Sau khi lãnh tụ của họ nạp mình cho cảnh sát và bị giam giữ thì họ vẫn tiếp tục cuộc chống đối.
Lý do bùng nổ
Các bên liên quan đến những cuộc biểu tình đó có vẻ như đã tự kiềm chế từ mấy tháng nay, từ khi tình trạng bất ổn bắt đầu ở Thái Lan và Venezuela hồi tháng 9 năm ngoái, nhưng vì sao hôm qua ở Bangkok và Kiev đã bùng nổ thành bạo lực chết người?
Tại Thái Lan thì cảnh sát đã tự kiềm chế nhiều hơn là phía người biểu tình, nhờ chính phủ ra lệnh không sử dụng võ lực hay vũ khí sát thương để đàn áp, giải tán. Nhưng hàng ngàn người áo vàng đã đi chiếm hầu hết các cơ sở chính phủ để làm tê liệt hoạt động công quyền, trong lúc cảnh sát phải nhẹ tay. Họ chỉ tự kiềm chế ở chỗ không bạo động và đập phá tài sản công.
|
Ở Ukraine khi thêm nhiều người xuống đường chống lại luật cấm biểu tình, tràn vào công trường Độc lập, thì cảnh sát ra tay đàn áp, bắt bớ, gây thương vong nặng nề. Suốt đêm thứ ba thanh niên biểu tình ném đá, bắn đá bằng súng hơi, ném chai xăng vào cảnh sát. Cảnh sát bắn lựu đạn hơi và hơi cay nhưng không phá vỡ được hàng rào chướng ngại vật do người biểu tình dựng để chiếm giữ công trường. Qua ngày thứ tư chính phủ công bố thỏa thuận ngưng chiến do hai bên thương lượng và đồng ý, cam kết không giải tỏa những khu vực công trường do người biểu tình chiếm giữ. Nhưng chỉ mấy giờ đồng hồ sau xung đột tái phát. Cảnh sát trang bị vũ khí tác chiến tấn công cứ địa của đoàn biểu tình, nói là bị phe biểu tình bắn đạn thật gây thương vong. Ít nhất đã có thêm 100 người thiệt mạng, 500 người bị thương, 67 cảnh sát bị bắt sống làm con tin.
Khi đông đảo người dân chống đối một chính sách của chính phủ mà chính phủ tin là chính sách đúng đắn và cương quyết bảo vệ nó, xung đột đầm màu tất yếu phải xảy đến.
Lực lượng quần chúng phải có chính nghĩa rõ ràng, cụ thể, số đông mới dám liều thân mong thay đổi tuong lại đất nước và xã hội của họ. Dù vậy, ngay trong mọi thể chế chính trị gọi là dân chủ trên thế giới hiện nay, quần chúng cũng không thể quyết định được thắng lợi bằng những biện pháp hoà bình, nếu chính phủ đương quyền nắm chắc được quân đội, cảnh sát, các lực lượng an ninh. Khi đó dân không còn được "làm chủ".
Yếu tố "từ bên ngoài"
Ở Thái Lan thì hầu chắc là tình hình bất ổn phát khởi do chính sách nội trị, không liên quan đến một nước ngoài nào, nhưng ở Ukraine thì chính sách đối ngoại của chính phủ Kiev đã gây chống đối.
|
EU bác bỏ điều này, và lên án Nga dùng áp lực kinh tế tài chính để níu giữ Ukraine. Các ngoại trưởng Liên Âu hôm thứ ba họp đề nghị có biện pháp mạnh với Tổng thống Yanukovich, sang thứ tư đã đến Kiev nói chuyện với Tổng thống Yanukovich và lãnh đạo đối lập, qua ngày thứ năm còn làm việc tiếp ở thủ đô Ukraine. Đặc sứ của Tổng thống Nga cũng đến Kiev trong ngày thứ năm, nói là giúp làm trung gian thương lượng giữa chính phủ với đối lập. Các quốc gia Đông Âu thân phương Tây ngỏ ý muốn Tổng thống Yanukovich từ chức để tái tuyển cử.
Tại Venezuela Tổng thống Nicolas Maduro gọi đích danh Hoa Kỳ là xúi giục và yểm trợ chống đối, trục xuất các nhà ngoại giao Mỹ khỏi Venezuela. Nhưng Mỹ tất nhiên bác bỏ điều đó, nói rằng những đòi hỏi đó chỉ là ý nguyện của người dân.
Triển vọng giải quyết?
Không có triển vọng nào ở Thái Lan, khi các lực lượng chính trị đối lập nhất quyết đòi Thủ tướng Yinluck từ chức bằng phương pháp biểu tình làm tê liệt hoạt động công quyền. Thủ tướng đã giải tán chính phủ và tổ chức tái bầu cử nhưng phía chống đối vẫn chống cả bầu cử lẫn hoạt động hòa giải, họ đòi chính phủ phải từ chức và nhượng quyền cho các Hội đồng nhân dân! Điều này không hề có trong hiến pháp Thái Lan.
Phe áo vàng của giai tầng trung lưu Thái Lan tin rằng chính phủ và Hoàng gia không ưng ý với các chính phủ do gia đình Shinawatra lãnh đạo. Dường như họ cố làm cho chính phủ bị dồn vào đường cùng, phải dùng vũ lực đàn áp đẫm máu, để quân đội có cớ nhảy vào đảo chính, tổ chức bầu cử lại, như hồi năm 2006. Năm 2010 quân đội cũng ủng hộ chính phủ Abhisit Vejajiva đàn áp biểu tình khi phe áo đỏ chiếm giữ Bangkok.
Phe áo vàng tìm cách khiến quân đội có lý do can thiệp, hoặc kéo dài bất ổn triền miên không lối thoát, kinh tế Thái Lan từ suy trầm bước sang suy thoái, Thủ tướng Yingluck Shinawatra buộc lòng phải từ chức. Vì vậy tình hình sẽ còn bất ổn, khi nào bà Thủ tướng Yingluck còn giữ quyền lãnh đạo.
Ở Ukraine cũng khó có triển vọng giải quyết cuộc chống đối trong vòng trật tự, với hai thế lực nước ngoài giằng co xứ Ukraine về phía mình. Ukraine với 45 triệu dân, nước cộng hòa lớn nhất trong các cộng hòa thuộc Liên Bang Xô Viết, có lịch sử rất gần gũi với nước Nga, vị trí địa lý lại như một đầu cầu giữa Liên Bang Nga với Liên Âu.
Phải cạnh tranh với châu Âu là điều tất yếu trong chính sách của Moscow, Nga không thể để Ukraine đứng vào Liên Minh châu Âu. Để như vậy chẳng khác gì dung dưỡng kẻ thù ngay trước cửa. Tuy khuynh hướng liên minh với châu Âu chiếm đa số ở Ukraine , người ta cho rằng người Nga sẽ cương quyết giữ chặt thành trì này của mình, có thể dùng mọi biện pháp để thực hiện mục đích đó, một khi chính phủ như Yanukovich phải chịu áp lực cả từ ngoài lẫn trong để ngả sang Tây Âu.
|
EU đã lôi cuốn hầu hết các nước Đông Âu, trong đó có nhiều quốc gia thuộc Liên Bang Xô Viết trước đây, và EU tđã rở thành một liên minh 28 quốc gia từ năm 2013. Czech, Estonia, Hungary, Latvia, Lithuania, Malta, Poland, Slovakia, Slovenia kéo nhau gia nhập EU năm 2004. Tháng giêng 2007 đến lượt Romania, Bulgaria. Tháng 7, 2013, Croatia trở thành hội viên thứ 28, mới nhất, của Liên Minh châu Âu.
Nhìn qua bản đồ người ta thấy ngay phía chính tây nước Nga chỉ còn hai "thành trì" Belarus và Ukraine sát nách. Phía Tây bắc là Phần lan, trải dài xuống Estonia, Latvia, Lithuania đều đã theo EU. Xuôi xuống Tây nam, bên kia bờ Hắc Hải, Thổ Nhĩ Kỳ đang muốn vào NATO. Georgia đầy thù nghịch, quanh sang phía nam là các quốc gia Hồi giáo Trung Á bây giờ còn tử tế nhưng chưa biết lúc nào quay lưng.
Tuy nhiên câu hỏi là Moscow có giữ được Ukraine không, giữ được bao lâu, khi hầu hết các dân tộc Đông Âu, Trung Âu xung quanh Nga đều không còn muốn "ngồi chung thuyền" với Moscow cả về kinh tế lẫn chính trị.
Việt-Long
RFA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét