Đấu khẩu! - Tiến Bộ

Breaking

Home Top Ad

Post Top Ad

Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2017

Đấu khẩu!


Kết quả hình ảnh cho nghĩa trang ban đêm
Ảnh minh họa

  Bác tôi, tuổi lớn, có tài coi phong thủy, đất cát. Đám giỗ ông bà, Bác làm rất chu đáo. Mồ mả cũng vậy, lúc nào cũng hương khói, đặc biệt, bác rất tin vào tâm linh…Ngược hẳn với cậu ruột của tôi. Cậu dạy trong  trường đại học, bộ môn Mác –Lê. Cậu từng đi bộ đội, từng đánh nhau- Như cậu kể - vô hồi kỳ trận,  bò qua cả trăm xác chết, ngủ cả trên mồ đồng đội ,thanh niên xung phong trong rừng…Nên vậy, cậu khẳng định không bao giờ có ma, có hồn…

            Cứ gặp nhau, y như rằng, bác với cậu đấu khẩu.

                Một lần…

          Bác:

          - Nói cho chú biết, có thờ có thiêng, có kiêng có lành, chú không trọng vong linh, sẽ bị trả giá đấy, không phải đời chú đâu, mà cả đời con, đời cháu…

          Cậu:

         - Thôi anh ơi! Hồi em đi chiến trường, ngủ cả với xác chết, nằm cả trên mộ, nào …thấy ai! Đấy là thực tế, tiếc là anh đọc ít! Chủ nghĩa Mác đã dạy rằng, tôn giáo là thuốc phiện đầu độc ý chí người dân, anh đừng có mê muội quá …làm khổ con, khổ cháu…

          Bác:

        - Cứ như…theo chú nói là không có “hồn”, có “ma” phải không ?

          Cậu:

        - Em khẳng định với anh, “ ma” với “ hồn” chỉ là cái cớ…để mấy ông thầy bói làm tiền, tuyên truyền mê tín…

          Bác:

        - Chú nói với ai câu đó thì được, chứ đừng nói với tôi, tôi từng thấy rồi đấy, mỗi lần tôi ra mộ tộc cúng lễ, cụ tổ lại hiển linh, phù hộ…

          Cậu nghe vậy, cười…

          Bác:

        -  Thế này nhé! Chú nói không có “ma”, không có “hồn”, không tin cụ tổ hiển linh…Vậy mười một giờ đêm nay, giờ thiêng, cụ tổ hay hiển linh, chú có dám một mình ra mộ cụ tổ không?

          Cậu:

        - Làm sao em không dám! Em ra vô tư, từng lính đặc công thì chuyện đó là chuyện nhỏ!

          Bác:

        - Có thằng cháu đây làm chứng, tôi sẽ để một đôi dép ở mộ cụ tổ, mười một giờ chú ra đó thắp hương, lấy đôi dép đó về đây…đúng như thế, tôi tin, chú không sợ ai cả!

       Cậu đồng ý, tôi cùng bác và cậu cầm đôi dép, ngay lúc đó ra đặt cạnh mộ cụ tổ, để đến tối, mười một giờ, trước sự chứng kiến của tôi, cậu ra mộ cụ tổ thắp hương rồi lấy đôi dép đó về…

       …Cậu với bác uống trà, gần mười một giờ đêm, bác xem đồng hồ rồi giục cậu:

         - Gần đến giờ rồi đó, chú đi đi…

        Cậu nói bình tĩnh, có phần thư thả như làm một việc quá dễ:

         - Anh yên tâm, em sẽ lấy được đôi dép đó về…

         Cậu cầm đèn pin, bước ra ngoài rất khoan thai, thỏa mái…Quả thực  nhìn cậu lúc đó, trong lòng tôi rất thán phục.

            … Đi được một lúc cậu xách về đôi dép mà lúc chiều tôi , bác và cậu đã đặt ở mộ tổ. Tôi phục cậu sát đất. Riêng bác, bác hỏi cậu:

         - Đúng là chú đến mộ cụ tổ rồi chứ…!

         Cậu gật đầu, khẳng định, phong cách rất hiên ngang…

        Bác nói:

         - Chú  nói láo, nói khoác …quen rồi. Tôi đã thay đôi dép đó bằng hai chiếc dép cùng chân bên phải, nếu chú ra đó phải lấy đúng như thế, còn đôi dép này hoàn toàn không đúng. Nếu không tin, tôi với chú, cùng thằng cháu, ngay bây giờ ra đấy…


Trần Kỳ Trung

(Blog Trần Kỳ Trung)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Post Bottom Ad