Ảnh minh họa |
Hắn có nhiều tài lẻ, nhất là thuộc truyện và kể chuyện. Hắn cũng giỏi đóng nhiều vai: Quản trò trong đám cưới, đọc điếu văn trong đám ma, dẫn chương trình trong đêm văn nghệ… tài thế nhưng lại mắc tội mê lô đề, đang nợ tiền thằng chủ đúc đồng trên huyện hơn hai mươi triệu. Tháng sau không trả, thằng chủ đúc đồng nói thẳng “ Chim của mày có dấu trong quần tao cũng cắt”. Thằng chủ đúc đồng có máu giang hồ, khéo nó làm thật thì…! Chỉ mới nghĩ thế thôi mà trán của hắn lấm tấm mồ hôi.
Kiếm đâu ra tiền để trả bây giờ?
Vừa lúc đó trên tỉnh mở cuộc thi: “Thi kể chuyện những tấm gương chống tham nhũng”, giải nhất được năm mươi triệu đồng. Hắn mừng quá vội ghi tên tham gia dự thị.
Hắn tìm báo chí, xem truyền hình, nghe đài… rất chăm chú, tìm ra được một tấm gương để kể. Thế là hắn mải miết luyện tập từ điệu bộ đến giọng nói, từ ánh mắt đến dáng đi… thật truyền cảm mong thuyết phục người xem, đặc biệt là ban giám khảo.
Hôm thi, bên dưới rất đông người đến xem. Ngồi hàng ghế đầu là ban giám khảo, trưởng ban giám khảo cũng là ông trưởng ban chống tham nhũng của tỉnh.
… Đến lượt hắn lên kể chuyện. Hắn kể rất hay, giọng lên bổng, xuống trầm, ánh mắt căm giận khi kể những thủ đoạn của bọn tham nhũng đục khoét của công, cũng ánh mắt ấy lại sung sướng khi kể đến đoạn bọn tham nhũng bị trừng trị rồi cánh tay của hắn vung lên, như một lời kêu gọi toàn dân chống tham nhũng…
Hắn kể xong câu chuyện, bên dưới chỉ có tiếng hoan hô, hoan hô không dứt. Ông trưởng ban giám khảo lên sân khấu ôm hôn hắn, sau khi chụp ảnh kỷ niệm, nói: “ Anh kể rất hay, tôi tin, những kẻ tham nhũng, khi nghe câu chuyện anh kể, sẽ sợ mà tự giác nộp lại tài sản tham nhũng cho nhân dân. Cảm ơn anh!.” .
Câu chuyện chống tham nhũng hắn kể, đúng như mong muốn, được giải nhất. Hắn sướng vô cùng, nhưng sau đó lại thất vọng vì hắn chỉ nhận được mười triệu đồng, kèm theo là hiện vật.
Hiện vật là chiếc cúp mạ vàng, trị giá bốn mươi triệu !!!
Hắn buồn lắm rồi tự an ủi: “ Thôi, mình đưa mười triệu cùng chiếc cúp mạ vàng cho thằng chủ đúc đồng, nó cạo lớp vàng, bán cho tiệm vàng ,bỏ rẻ cũng được hai mươi triệu. Thế là đủ tiền trả nợ, thậm chí còn thừa…”.
Khi hắn đưa “ chiếc cúp mạ vàng” cho thằng chủ đúc đồng để gán nợ, thằng chủ đúc đồng nhìn chiếc cúp, bực tức: “ Giời ạ!thằng trưởng ban tổ chức nhờ tao đúc chiếc cúp này bằng chì, rồi mạ vàng giả lên. Giá chưa đến năm triệu. Nó bảo tao khai lên bốn mươi triệu, cho tao thêm năm triệu nữa, còn bao nhiêu nó ôm. Vàng đéo đâu mà vàng!”.
Hắn đưa bức ảnh chụp hôm lĩnh thưởng, chụp chung với ông trưởng ban giám khảo cuộc thi kiêm trưởng ban chống tham nhũng của tỉnh cho thằng chủ đúc đồng xem rồi hỏi: “ Có phải ông này không?”.
Thằng chủ đúc đồng gật đầu: “ Chính nó đấy!”.
Trần Kỳ Trung
(Blog Trần Kỳ Trung)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét